Luật Di sản văn hóa là một khía cạnh quan trọng của việc bảo tồn và phát huy giá trị di sản văn hóa của một quốc gia. Nó thường bao gồm các quy định và chính sách để bảo vệ các di tích, di vật, truyền thống, và các yếu tố văn hóa khác của một cộng đồng. Đồng thời, luật này thường cũng xác định các biện pháp để thúc đẩy việc nghiên cứu, giáo dục và sử dụng công bằng và bền vững của di sản văn hóa. Ở Việt Nam, Luật Di sản văn hóa được ban hành lần đầu vào năm 2001 và sau đó được sửa đổi, bổ sung vào năm 2009.
Việc tuyên truyền và phổ biến Luật Di sản văn hóa là cực kỳ quan trọng để nâng cao nhận thức và ý thức của cộng đồng về tầm quan trọng của việc bảo tồn và phát huy giá trị di sản văn hóa, góp phần gìn giữ bản sắc văn hóa dân tộc và việc giáo dục truyền thống, nâng cao nhận thức của cộng đồng về di sản văn hóa và phát triển du lịch bền vững.